Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, Showbiz, Ngọt sún răng, Gương vỡ lại lành, Chủ công, Niên thượng, 1×1, Hệ thống, Cường cường, Song khiết hỗ sủng, HE.
Thuộc tính: Ảnh đế công (Phó Yến Dung) x Tổng tài thụ (Tống Lâm Du).
Giới thiệu:
Phó Yến Dung bước chân vào giới giải trí năm 17 tuổi, vừa debut đã ẵm tượng Gấu Bạc Nam chính xuất sắc nhất trên thảm đỏ Liên hoan phim Berlin. Năm 22 tuổi giành giải Cành Cọ Vàng tại Cannes, đến năm 26 lại được đề cử giải Oscar. Cuộc đời anh tưởng chừng luôn thuận buồm xuôi gió, vừa sở hữu ngoại hình xuất chúng, diễn xuất và vận may hàng đầu. Dù tính tình khó đoán, kiêu ngạo bốc đồng, vẫn có vô số người hâm mộ điên cuồng.
Thế rồi một ngày, ai kia bị một hệ thống tự cứu “tự xưng” thông báo: Hế lu, kỳ thật ngài chỉ là một trong số 7449 lốp dự phòng thuộc cuốn tiểu thuyết máu chó thể loại showbitch cưới trước yêu sau + lò vi sóng + nhân vật chính hoa gặp hoa nở người gặp người yêu ~
Thì ra, tất cả danh tiếng, hào quang lẫn hiệu ứng buff đắp lên người chỉ để thuận tiện cho anh tham gia đấu trường sinh tử cạnh tranh giành giật cùng mấy cái lốp dự phòng khác.
Dù có là người nắm quyền đế chế thương nghiệp, diễn viên thiên tài ngàn năm có một, tân binh nổi bằng thực lực hay quản lý quyết đoán lạnh lùng… cuối cùng đều sẽ đem lòng tương tư nhân vật chính thực sự – người được mệnh danh là “bông tuyết thuần khiết nhất giới giải trí”.
Nhìn “bông tuyết” có thân hình nhỏ thó như nít ranh chẳng gợi được chút ham muốn nào đó, Phó Yến Dung hoàn toàn bó tay với yêu cầu “hai mắt đỏ ngầu vì lỡ nảy sinh thứ cảm xúc ngoài kịch bản”.
Rất cảm ơn, nhưng riêng kịch bản này thì miễn đi.
Sau khi lật xem phần nội dung tiếp theo, anh mới phát hiện đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của mình là Tống Lâm Du, người nắm quyền đế chế thương nghiệp kiêm tổng tài bá đạo tàn nhẫn điên khùng.
— Đồng thời chính là tên bạn trai cũ từng giả làm trợ lý vàng trong làng não yêu đương, cùng anh chơi trò bao nuôi suốt mấy năm trời.
Phó Yến Dung: …
***
Hệ thống: Ký chủ, mời ngài đọc nội dung nguyên tác. Trong khuôn khổ cho phép của cốt truyện, xin hãy tác động nhẹ nhàng để thay đổi hướng phát triển, từ đó thay đổi vận mệnh của chính mình.
【Tống Lâm Du trong kịch bản túm chặt cổ tay Tô Đường tại phim trường, ép cậu vào tường. Hai mắt hắn đỏ ngầu, giọng khàn đặc: “Cậu đã quyến rũ bao nhiêu người đàn ông rồi hả?”】
Ngoài đời thật, mặt mày Tống Lâm Du âm u, siết chặt cổ tay “bông tuyết nhà nhà thầm thương” rồi ép đối phương vào tường, giọng lạnh lùng: “Tôi đã cảnh cáo cậu đừng có giở trò.”
Mi mắt ai kia đỏ hoe, đầu ngón tay níu lấy vạt áo hắn, trông vừa yếu đuối vừa đáng thương.
【Ngay lúc này, cuối cùng Phó Yến Dung cũng đến nơi. Nhìn thấy Tô Đường khóc đến đỏ cả mũi, mảnh mai như một đóa hoa kiều diễm, anh phẫn nộ kéo người ra, túm lấy cà vạt Tống Lâm Du, giận dữ cảnh cáo: “Đừng động vào người của tôi!”】
Trên thực tế, Phó Yến Dung ung dung bước xuyên qua đám đông, ánh mắt dừng trên hai người đang giằng co. Nhìn tên diễn viên bất đắc dĩ không đủ tiêu chuẩn còn chưa nói hết lời thoại kia, người đàn ông cười khẩy một tiếng, tiện tay túm lấy cà vạt Tống Lâm Du buộc hắn loạng choạng hai bước về phía mình.
Những ngón tay thon dài theo thói quen luồn vào tóc tổng giám đốc Tống, giọng điệu lười nhác tùy ý: “Đừng động vào người của tôi.”
Sau đó, anh liếc nhìn bông tuyết vạn người mê đang đứng sững tại chỗ, vô cùng chuyên nghiệp phối hợp cùng Tống Lâm Du bổ sung câu thoại cuối cùng có phần ngu ngốc kia: “Cậu đã quyến rũ bao nhiêu người đàn ông rồi hả?”
Hệ thống: …? Ê, sao cứ thấy chỗ nào đó sai sai.
Nhưng đúng là hiện trường xốn lè như dự đoán vẫn chưa diễn ra.
Yết hầu Tống Lâm Du trượt mạnh dưới lớp da trắng bệch. Người vừa rồi còn lạnh lùng âm trầm lúc này lại rụt rè nghiêng đầu tránh hơi thở của Phó Yến Dung, mở miệng giải thích một cách nhỏ nhẹ, đứt quãng.
“… Chỉ có mình anh thôi.”
Bông tuyết: Oắt tờ phắc??? Không phải chứ???